Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Dư Quang Trung
凄凉的胡琴拉长了下午,
偏街小巷不见个主顾;
他又抱胡琴向黄昏诉苦:
空走一天只赚到孤独!
他能把别人的命运说得分明,
他自己的命运却让人牵引:
一个女孩伴他将残年度过,
一根拐杖尝尽他世路的坎坷!
Chiếc đàn nhị buồn bã thê lương kéo dài suốt buổi chiều
Bên lề phố trong ngõ nhỏ không thấy ai xem
Thầy lại ôm cây nhị tố khổ với hoàng hôn
Đi không cả ngày chỉ kiếm được sự cô đơn
Thầy có thể nói rõ ràng số phận của người khác
Số phận của bản thân thầy để người khác dắt đi
Một cô bé làm bạn với thầy suốt cả cuộc đời
Một chiếc gậy nếm trải hết những gập ghềnh trên đường đời của thầy
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 28/07/2019 08:26
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 07/09/2019 20:24
Chiều buồn tiếng nhị thê lương
Chẳng ai trong ngõ, ngoài đường ngó trông
Ôm đàn, than với hoàng hôn
Mất công kiếm cái cô đơn cả ngày
Thầy xem số phận cho đời
Còn thầy để mặc cho người dắt đi
Bé em làm kiếp nô tỳ
Gậy thầy nếm trải bước đi gập ghềnh