Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Dư Quang Trung
山和海和天和落日一齊屏住的
是我此刻也屏住的呼吸
這渾然的時辰,渾然不覺
造化大球正向東翻滾
晝,怎麼轉成了夜的? 接縫處
怎麼找不到一線皺痕?
暮色蒼茫已經埋伏在
黑虬虬那一排松林外了
光譜在天壁上迷幻地旋轉
鍊金,鍛赤,一把霞火燒成了紫灰
只剩下淡淡的青色在慢慢地褪
這便是陰陽輪迴的儀式麼?
是誰安排這華貴的典禮,黃昏
給所有在下面詫仰的眼神?
安靜的時辰,這是,安慰的時辰
低頭,一切的叛徒
回頭,一切的浪子
一切無助的無神論者啊,五體都投地
這是一切都撤防的時辰
我的心是一座無雉堞的邊城
四門和八道敞向古今
就最薄的那一片暮色傳來
不動聲色
也輕易將它佔領
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 10/08/2019 20:43
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 07/09/2019 20:32
Đất trời, biển cả cùng lọt vào tấm bình phong
Thời khắc ấy tôi cũng đang nín thở
Khi đã thành một khối vô tri
Quả bóng tạo hoá đang chơi lăn về phía trời đông
Ngày sao lại chuyển vào đêm
Đâu là chỗ nối và vết hằn của chỉ?
Màn đêm mênh mông chôn vùi tất cả
Những con giun màu đen nằm ngoài rừng thông
Ráng mây luyện sắt, rèn kim đã thiêu thành tro bụi
Chỉ còn màu xanh nhạt đang từ từ chuyển dịch
Những tên phản bội cúi đầu
Những kẻ lãng tử quay về
Những luận thuyết vô thần, không hình hài đều vùi trong đất
Giờ khắc ấy, tất cả đều bỏ ngỏ
Bức tường thành cô độc của hồn tôi không vọng gác
Bốn phương tám hướng rộng mở về hướng xưa - nay
Màn đêm mỏng manh đang chuyển dịch về
Lặng lẽ, không sắc màu
Dễ dàng trùm lên tất cả!