Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Dương Kỳ Anh
Đăng bởi hảo liễu vào 05/02/2015 17:54
1
Một buổi sáng tháng Mười
Luồng ánh sáng xuyên qua cửa sổ
Hệt ánh đèn pha
Chiếu vào thế giới tưởng như vô hình.
Bụi.
Bụi như những hạt ánh sáng trôi lơ lửng trong không khí,
nhìn rõ mồn một, như ta đang nhìn đám
bụi hạt nhân qua kính hiển vi.
Thế giới ánh sáng bụi!
Hiện lên những gương mặt người
Hớn hở
Vui tươi
Giận hờn
Cau có...
Những gương mặt căng lên giận dữ như mặt trống trận.
Rung bần bật như lá phổi của những chiếc
kèn đồng.
Rung lên những tiếng thét xung phong.
Thần chết hoan ca
Máu người nhuộm đỏ.
Sau im lặng chết chóc
Là duyệt binh.
Những tấm mề đay
Đỏ bầm như cục tiết.
Những viên tướng
Tận bên bờ đại dương
Đêm còn mơ
Giết...Giết...!
2
"Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai, tôi biến thành cát bụi..."
Có một người trốn lính
Viết bài ca hoà bình
Triệu triệu
Sinh linh
Giờ là cát bụi
Mệt nhoài như cát bụi
"Hạt bụi nào
Hoá kiếp thân tôi..."
3
Trên đất nước này
Những ngọn núi
Những dòng sông
Những ngã đường
Những thành phố
Đâu đâu cũng bị đạn bom cày lên.
Bị con người đào bới.
Bụi mù trời
Hạt bụi hoan ca.
Ra đường
Ta bịt mũi
Về nhà
Ta trùm chăn.
Hạt bụi cười cợt ta
Bởi chính ta cũng là hạt bụi!
4
Ta yêu mảnh vườn lớp lớp cây xanh
Những buổi mai yên tĩnh
Nghe cành hoa dấy trèo lên ngọn cây thông
Gữa mùa đông
Nở tràn hoa tím.
Những con chim Khéc Méc đuôi dài
Kêu khách khách
Ta đoán thế nào cũng có khách đến nhà
Lạy trời, họ đừng quấy rầy ta
5
Ta muốn trốn vào yên tĩnh
Trốn vào cô đơn
Trốn vào nỗi buồn
Trốn vào năm tháng
Trốn vào cõi lặng.
Bậc của nhà ta không vướng chút bụi trần...
Giờ có người đến mời ta
Làm giám đốc trung tâm
Đến mời ta
Làm tổng biên tập báo.
Mời ta đi
Hội thảo...
Ta biết trốn vào đâu?
Hạt bụi trắng thời gian, đã lốm đốm trên đầu!
6
Ta đã sống một nửa thế kỷ
Ta đang sống những năm đầu thế kỷ mới
Những đổi thay chóng mặt
Những đổi thay không có cả trong giấc mơ
Có giấc mơ của bao người, bao năm, vẫn chưathành
hiện thực.
Duy vật, duy tâm
Đấu tranh giai cấp.
Nghệ thuật vị nhân sinh
Nghệ thuật vị nghệ thuật!
Cải cách ruộng đất
Đấu bọn "Nhân văn"
Nào đổi mới, nào bao cấp.
Bao nhiêu chuyện
Quay như cơn lốc
Quay chóng mặt!
Quay đảo điên!
Quay thành Pôlime
Tiền!
7
Này gét
Này yêu
Này hờn
Này tủi...
Bụi, bụi
Bụi sắt
Bụi thép
Bụi than
Bụi đời!
Bụi bô xít
Bụi hạt nhân...
Mịt mờ khói bụi.
Bụi dối trá
Bám vào hồn người
Gặm mòn nhân cách!
8
Hạt bụi
Ta
Sáng nay lái xe ra ngoại thành
Phải dừng lại giữa đường vì một chiếc xe hút bụi.
Một dãy ô tô chở đầy cát, đầy đất, đầy than
Không bạt, không mui, bóp còi inh ỏi
Mặc các thứ trên xe đổ xuống rào rào
Và, chiếc xe hút bụi đi sau
Cái nghịch cảnh này khiến ta cười
ra nước mắt!
Ta chỉ còn biết hát
"Hạt bụi nào... hạt bụi... thân tôi"...
9
Ở đâu đó
Trong cõi lặng
Muôn đời
Hạt bụi đang hoá kiếp!