Thơ » Trung Quốc » Nguyên » Dương Duy Trinh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 17/08/2014 18:43
桂樹叢生兮軒之陽,
沐雨露兮含風霜。
王孫不歸兮春草歇而不芳,
軒中之人兮壽而康。
折瓊枝以為佩兮餐金粟以為糧,
軒中之樂兮樂無央!
桂樹叢生兮軒之陰,
虯龍盤拿兮猿狖笑吟,
王孫不歸兮實勞我心。
Quế thụ tùng sinh hề hiên chi dương,
Mộc vũ lộ hề hàm phong sương.
Vương tôn bất quy hề xuân thảo hiết nhi bất phương,
Hiên trung chi nhân hề thọ nhi khương.
Chiết quỳnh chi dĩ vi bội hề xan kim túc dĩ vi lương,
Hiên trung chi lạc hề lạc vô ương!
Quế thụ tùng sinh hề hiên chi âm,
Cầu long bàn nã hề viên dứu tiếu ngâm,
Vương tôn bất quy hề thật lao ngã tâm.
Quế sinh rậm rạp chừ trời chiếu mái hiên
Mưa móc thấm nhuần chừ gồm chứa gió sương
Vương tôn không về chừ cỏ xuân ngừng không thơm nữa
Người dưới mái hiên chừ sống thọ an khương
Hái nhánh quỳnh làm ngọc bội chừ lấy hoa quế làm thức ăn
Vui sướng trong hiên chừ vui sướng vô cùng
Quế sinh rậm rạp chừ bóng mát đầy hiên
Rồng cuộn mình chừ vượn khỉ cười ngâm
Vương tôn không về chừ mình thật nhọc tâm
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 17/08/2014 18:43
Mặt trời chiếu quế hiên mọc rậm
Mưa móc nhuần gội đãi gió sương
Cỏ không thơm Vương tôn đi mất
Mái hiên nhà đời vẫn an khương
Đeo nhánh quỳnh, thức ăn hoa quế
Dưới mái hiên vô tận niềm vui
Bóng mát nhiều phủ che cành quế
Rồng cuộn mình, vượn khỉ ngâm kêu
Vương tôn đi sao mà lâu thế
Không trở về mình khổ sở theo