Kiếp sau mình vẫn là mình
Là mình muôn kiếp khối tình yêu thương
Kiếp này thao thức tơ vương
Trăm năm hỏi mãi lẽ thường tiêu diêu!
Tình yêu không thấy mà nghe
Dẫu trong môi miệng kiêng dè lương tâm
Tình yêu triển nở âm thầm
Chỉ trong tĩnh lặng tâm can thấu trời.
Trời yêu nhân thế khôn lường
Bước chân chờ đợi ta nương theo Người
Niềm tin trong ánh trời tươi
Cho ta hy vọng câu thơ ngàn trùng.
Nhớ xưa lời dạy tổ tiên:
Tử Quy Sinh Ký bốn điều niệm tâm
Chính danh ta giữa cõi trần
Ngôi nhà Cha dựng trao ân trưởng thành.