Trên giường bệnh cha tôi đang đọc
Hồi ký của Casanova.
Tôi đang ngắm đêm buông,
Vài cửa sổ sáng đèn bên kia phố.
Ở một ô có một cô gái trẻ đang đọc
Sát gần tấm kính.
Cô chưa nhìn lên đã một lúc lâu,
Ngay cả với bóng tối đang tới.

Khi vẫn còn một chút ánh sáng,
Tôi muốn cô ngẩng đầu lên,
Để tôi có thể thấy mặt
Mà tôi đã sẵn hình dung,
Nhưng sách của cô chắc phải đầy hồi hộp.
Và ngoài ra, mọi thứ thật im lặng,
Mỗi lần cô giở một trang,
Tôi có thể nghe cha tôi giở một,
Như thể họ đang đọc cùng một cuốn.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]