I

Một Ý tưởng, một Hình thái, một Con người
Đi từ bầu trời, rơi tõm xuống đây
Giữa sông Styx bùn đầy, tăm tối
Nơi mắt Trời xuyên tới được nao

Một Thiên thần, khinh suất sao
Bùa yêu mắc phải, lao xao sóng tình
Bị buộc yêu cái dị hình
Trong cơn ác mộng vật mình như bơi

Giữa khiếp đảm nhuốm mùi tang tóc
Chống chọi cùng xoáy nước khổng lồ
Vẫn đang hát tựa thằng rồ
Quay cuồng dữ dội mịt mù đêm đen

Người phải bùa tay bèn rờ rẫm
Thật đáng thương, phù phiếm ích chi
Giữa nơi rắn rết tứ bề
Tìm hoài ánh sáng cùng chìa khoá ra
Chỉ mong chạy trốn thật xa

Kẻ bị đày dần dà lần bước
Đèn thì không mà vực kề bên
Mùi ẩm đáy thẳm xông lên
Bậc không tay vịn triền miên xuống hoài

Nơi quái vật bầy nhầy thao thức
Mắt trợn trừng sáng rực lân tinh
Càng làm cho đêm thêm đen
Chỉ còn thấy chúng rõ lên

Con tàu bị kẹt trên vùng cực
Bẫy pha lê giăng suốt một miền
Giữa cảnh giam hãm còn tìm
Eo biển định mệnh kéo mình lên băng

- Biểu tượng rõ, bức tranh hoàn bị
Của gia tài không thể vãn hồi
Làm cho đầu óc con người
Nghĩ rằng Quỷ đã không ngơi phút nào
Hoàn thành mọi việc tốt sao!

II

Đây là cuộc chạm đầu lưỡng diện
Vừa tối tăm thánh thiện đôi đường
Trái tim trở thành tấm gương
Của bản thân nó soi chung bấy rày!
Giếng Chân lý vừa đầy ánh sáng
Vừa đen ngòm thăm thẳm vực xa
Nơi sao run rẩy nhạt nhoà

Trớ trêu ánh đèn pha địa ngục
Ơn quỷ ban sáng rực đuốc thần
Niềm an ủi và thanh danh duy nhất
- Lương tâm trong cái Ác song hành!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)