簡阮方亭其一

人不罵余余自罵,
便要罵人余不暇。
平生算止見人多,
三味卮言勝啖蔗。

 

Giản Nguyễn Phương Đình kỳ 1

Nhân bất mạ dư dư tự mạ,
Tiện yêu mạ nhân dư bất hạ.
Bình sinh toán chỉ kiến nhân đa,
Tam vị chi ngôn thắng đạm giá.


Phương Đình là hiệu của Nguyễn Văn Siêu (1796-1872), còn có hiệu Thọ Xương cư sĩ, tự Tốn Ban, người xã Kim Lũ, huyện Thanh Trì, sau ở phường Dũng Thọ, huyện Thọ Xương. Ông đỗ phó bảng năm Minh Mệnh thứ 19 (1838), từng giữ các chức Hàn lâm viện kiểm thảo, Viên ngoại lang bộ Lễ, Nội các thừa chỉ, Thị giảng học sĩ.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngô Linh Ngọc

Người chẳng chửi ta, ta tự chửi
Ta chửi người ư? Chẳng rỗi hơi
Nhiều người cả đời biết dừng lại
Mía nhạt thua ba chén rượu mùi

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Người chẳng chửi ta, ta tự chửi
Muốn ta chửi họ khéo hoài công
Bao người biết chỗ nên dừng lại
Mía nhạt so chi với rượu nồng

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Người chẳng chửi ta, tự chửi không,
Người ơi ta chửi? khéo toi công.
Người ta đời phải biết dừng lại,
Mía nhạt hơn sao chén rượu nồng.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời