夜話示潘衡甫

刺促吟成但自悲,
推擠豈料十年期。
不堪重望京倉道,
記得相從鎮撫司。
彈指去來俱定命,
到頭憂戚有新知。
燈前懶語君應惜,
恰是參橫斗落辰。

 

Dạ thoại thị Phan Hành Phủ

Thích xúc ngâm thành đãn tự bi,
Thôi tễ khởi liệu thập niên kỳ.
Bất kham trọng vọng kinh thương đạo,
Ký đắc tương tòng trấn phủ ty.
Đàn chỉ khứ lai câu định mệnh,
Đáo đầu ưu thích hữu tân tri.
Đăng tiền lãn ngữ quân ưng tích,
Kháp thị Sâm hoành Đẩu lạc thìn.


Phan Hành Phủ tức Phan Nhạ, người làng Minh Quả, huyện Thanh Chương, Nghệ An, đỗ cử nhân khoa Tân Mão năm Minh Mệnh thứ 12 (1831, đồng khoa với Cao Bá Quát). Khoa Tân Sửu năm Thiệu Trị thứ nhất (1841) cùng với Cao Bá Quát được cử làm sơ khảo Thừa Thiên, đã chữa văn cho sĩ tử và cùng bị hạ ngục.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Thái Trọng Lai

Gắng gởi xong thơ, nghĩ chán thầm
Trông chờ hỏng hết việc mười năm
Chẳng mong kinh khuyết người coi trọng
Cầu được biên thuỳ dịp gắng chăm
Thấm thoát xưa sau đều định mệnh
Cuối cùng sầu thảm giúp khôn thêm
Trước đèn chuyện vãn ông nên tiếc
Đẩu lặn Sâm tà, sắp hết đêm

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Vắt óc làm thơ lại thấy buồn
Mười năm đèn sách hỏng danh suông
Mong đâu người trọng nơi kinh khuyết
Cầu được ơn ban chốn trấn môn
Mọi việc xưa sau do định mệnh
Bao lần suy gẫm mới tinh khôn
Trước đèn chuyện vãn buồn ông nhỉ
Chính lúc sao tà khuất đỉnh non

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn

Vội vã ngâm rồi lại tự bi
Mười năm đun đẩy chuyện chi chi
Không đành ngó lại đường Kinh khuyết
Nhớ lúc gần nhau chốn trấn ty
Thấm thoắt lại qua đều định mệnh
Cuối cùng lo lắng có nơi nghe
Trước đèn nhác chuyện anh nên tiếc
Đẩu lặn Sâm tà sáng đã hoe


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Vội vã ngâm thơ lại thấy buồn,
Mười năm đùn đẩy chuyện danh suông.
Không cam trọng vọng đường kinh khuyết,
Cầu được ban ơn chốn thế môn.
Hoạch định xưa sau tuỳ định mệnh,
Cuối cùng suy tính mới tinh khôn.
Trước đèn chuyện vãn ông sao tiếc,
Đúng lúc sâm tà đẩu khuất non.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời