Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Cát sư lão
Đăng bởi tôn tiền tử vào 26/11/2013 13:56, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 26/09/2018 01:56
放爾千山萬水身,
野泉晴樹好為鄰。
啼時莫近瀟湘岸,
明月孤舟有旅人。
Phóng nhĩ thiên sơn vạn thuỷ thân,
Dã tuyền tình thụ hảo vi lân.
Đề thì mạc cận Tiêu Tương ngạn,
Minh nguyệt cô chu hữu lữ nhân.
Thả ngươi về với ngàn núi vạn sông,
Suối rừng, cây tươi sẽ là hàng xóm của ngươi.
Nhưng khi ngươi hú, xin đừng hú gần bờ bãi sông Tiêu Tương,
Vì trên những chiếc thuyền đơn côi lại qua dưới trăng sáng là những hành khách xa nhà.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 26/11/2013 13:56
Trả mày về vạn sông ngàn núi
Với cây tươi và suối rừng quen
Tiêu Tương đừng hú kề bên
Giọng mày làm khách trên thuyền nhớ quê
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 27/04/2016 20:40
Trả mầy về chốn núi sông
Sống quen bạn với suối rừng cỏ cây
Tiêu Tương đừng hú nơi nầy
Thuyền côi trăng sáng có người xa quê
Gửi bởi Trần Đông Phong ngày 10/11/2018 23:25
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trần Đông Phong ngày 10/11/2018 23:45
Thả mày về với núi sông
Suối hoang cây nắng tốt cùng ai thân
Tiêu Tương chớ hú bờ gần
Thuyền manh trăng sáng lữ hành cô đơn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/08/2021 10:34
Thả ngươi về vạn núi ngàn sông,
Rừng suối, cây tươi sát xóm đồng.
Đừng hú Tiêu Tương gần bến bãi,
Thuyền đơn trăng sáng khách xa trông.