Thơ » Nga » Bulat Okudzhava
Đăng bởi tôn tiền tử vào 19/09/2015 15:21
Листва багряная — осенние цветы.
Не те, что продают на перекрестках,
не те, что по утрам срываешь ты
спокойно, не задумываясь, просто.
Их пеленой прикрыл рассветный дым.
На них ледок случайный и непрочный.
Они пока безвестны, и не им
соперничать с улыбками цветочниц.
Они летят который день подряд.
Но знаю я, что утром недалеким
трамваи остановит листопад
и люди вздрогнут, выглянув из окон:
а листья в вышине плывут, паря,
то вниз, к земле, швырнет их свежим ветром,
чтоб подчеркнуть богатства сентября,
твоей земли и красоту, и щедрость.
Вершатся свадьбы. Ярок их разлив.
Застольный говор и горяч, и сочен.
И виноградный сок, как кровь земли,
кипит и стонет в темных недрах бочек.
Он в долгом одиночестве изныл,
он рвется в шум, ему нельзя без света…
Нет, осень не печальнее весны,
и грусть ее — лишь выдумка поэтов
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 19/09/2015 15:21
Lá đỏ là những đoá hoa thu.
Không phải thứ hoa bán đầu phố, ngã tư,
Không phải thứ hoa cứ sáng ra em hái
Bình dị, giản đơn, không băn khoăn khắc khoải.
Màn sương sớm phủ lên chúng như làn khói.
Và mong manh lớp băng chống chếnh tình cờ.
Chúng còn vô danh, và chúng chẳng bao giờ
Cạnh tranh nổi với nụ cười con gái.
Ngày lại ngày chúng cứ bay, bay cao mãi,
Nhưng tôi biết rằng sẽ đến một ngày, rất chóng thôi
Dòng lá đổ sẽ ngăn những con tàu trễ nải,
Và người ta nhìn qua cửa sổ, rùng mình:
Những chiếc lá cứ bay, lật qua lật lại.
Để ngọn gió lành bứt chúng ném xuống đường,
Khoe gia tài của tháng chín đẫm hương,
Khoe vẻ đẹp và mùa màng hào phóng.
Những đám cưới đó đây. Sắc màu đầy ắp.
Bàn tiệc rộn ràng vui tươi và nóng bỏng.
Và nước nho, đỏ như máu của đất, chảy tràn,
Trong những thùng gỗ kín cứ sục sôi và thở than
Trăn trở trong nỗi cô đơn,
Trào ra thành tiếng ồn đòi ánh sáng…
Không, mùa thu đâu có gì buồn hơn lúc xuân sang,
Nỗi buồn của mùa thu chỉ là do thi nhân cảm tác.