Лето в городе

Разговоры вполголоса,
И с поспешностью пылкой
Кверху собраны волосы
Всей копною с затылка.

Из-под гребня тяжелого
Смотрит женщина в шлеме,
Запрокинувши голову
Вместе с косами всеми.

А на улице жаркая
Ночь сулит непогоду,
И расходятся, шаркая,
По домам пешеходы.

Гром отрывистый слышится,
Отдающийся резко,
И от ветра колышется
На окне занавеска.

Наступает безмолвие,
Но по-прежнему парит,
И по-прежнему молнии
В небе шарят и шарят.

А когда светозарное
Утро знойное снова
Сушит лужи бульварные
После ливня ночного,

Смотрят хмуро по случаю
Своего недосыпа
Вековые, пахучие
Неотцветшие липы.


1953

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Thanh Thảo, Phạm Vĩnh Cư, Việt Thương, Nguyễn Thuỵ Kha

Những thì thầm trò chuyện
Những vội vã nồng nàn
Những lọn tóc búi gọn
Cuốn từ sau gáy lên

Bên dưới chiếc lược gỗ
Mắt sáng qua khăn choàng
Nàng ngửa đầu duyên dáng
Bím tóc dày lơi buông

Trên phố đêm oi bức
Báo hiệu một cơn dông
Người đi bộ tản mác
Rảo bước về nhà mình

Sấm ầm lên từng đợt
Bất ngờ nghe âm vang
Tấm màn giăng cửa sổ
Gió cứ lay phập phồng

Và bắt đầu im ắng
Và cứ thế oi nồng
Và cứ thế tia chớp
Rạch trời đêm nhoáng nhoàng

Rồi ban mai óng ả
Thêm một lần nóng khan
Làm khô những vũng nước
Sau trận mưa hồi hôm

Nhìn lầm lì cau có
Vì giấc ngủ không tròn
Những cây gia cổ thụ
Toả xanh vòm hương thơm


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Trò truyện thầm thì hạ giọng
Vội, vẫn nhiệt tình nồng nàn,
Những lọn tóc cuốn gọn gàng
Từ sau gáy lên thành búi.

Người phụ nữ như đang đội
Cả vương miện tóc trên đầu
Cứ thế ngước nhìn lên cao,
Qua chiếc lược cài tóc mái.

Mà ngoài phố thì oi quá
Hứa hẹn một đêm giở giời,
Vài khách bộ hành lẻ loi,
Mau chân về nhà cho chóng.

Từ xa đã nghe tiếng sấm,
Dội lại ngắt quãng ầm ầm,
Trên những cửa sổ mở rộng
Gió lay rèm che phập phồng.

Rồi đất trời cùng lặng ắng,
Nhưng vẫn oi bức vô cùng,
Và ánh chớp vẫn loằng nhoằng
Rạch bầu trời đêm tan nát.

Sáng ra bầu trời xanh ngắt
Oi nồng trở lại, vội vàng
Hút cạn nước đọng trên đường
Từ cơn mưa đêm hôm trước.

Những cây cổ thụ dọc phố
Chưa thoát hẳn khỏi giấc nồng,
Nhìn hơi ủ ê, mặc lòng,
Hoa vẫn đầy cành thơm ngát.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời