Thơ » Nga » Boris Pasternak
Мне снилась осень в полусвете стекол,
Друзья и ты в их шутовской гурьбе,
И, как с небес добывший крови сокол,
Спускалось сердце на руку к тебе.
Но время шло, и старилось, и глохло,
И, поволокой рамы серебря,
Заря из сада обдавала стекла
Кровавыми слезами сентября.
Но время шло и старилось. И рыхлый,
Как лед, трещал и таял кресел шелк.
Вдруг, громкая, запнулась ты и стихла,
И сон, как отзвук колокола, смолк.
Я пробудился. Был, как осень, темен
Рассвет, и ветер, удаляясь, нес,
Как за возом бегущий дождь соломин,
Гряду бегущих по небу берез.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 19/07/2008 07:03
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 19/07/2008 09:33
Mơ thu trong ánh kính mờ
Thấy em và thấy bạn bè trào sôi
Như chim ưng núi săn mồi
Tim anh lao tới tay ai, đậu vào
Thời gian trôi bấy xôn xao
Tuổi già, nghễnh ngãng, bạc màu cửa song
Từ khu vườn ánh rạng đông
Như bao giọt lệ máu nồng mùa thu
Thời gian trôi mãi, ta già
Mủn tan vải bọc ghế nhà, giá băng
Em kêu, rồi bỗng nghẹn lòng
Giấc mơ như thể hồi chuông lịm dần
Rồi tôi chợt thức dậy liền
Bình minh theo gió thu hiền đi xa
Như cơn mưa ấy ào qua
Cỗ xe chất rạ, phóng về xa xăm.
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 08/05/2009 12:08
Anh mơ thấy mùa thu trong ánh sáng lờ mờ của các vuông cửa kính
Bạn bè và em giữa đám vui ồn.
Như một con chim ưng, quen săn máu tươi, từ các tầng mây lộng
Tim anh sà xuống ngay giữa tay em.
Nhưng thời gian trôi, già nua dần, rồi câm lặng,
Và ánh bình minh từ phía ngoài vườn,
Vừa nhuốm bạc các khung cửa sổ
Vừa dội lên các ô kính những giọt lệ máu buổi thu phân.
Nhưng thời gian trôi qua và trở nên già lão,
Lụa bọc ghế rạn dần và tan rã như băng.
Bất thần, đang lớn tiếng, em bỗn nghẹn lời và im bặt,
Và dư âm tắt lụi, như dư âm của tiếng chuông ngân.
Anh bừng tỉnh. Ánh rạng đông vừa le lói
Như mùa thu, và gió lướt đi xa
Cuốn theo hàng bạch dương chạy giữa lưng trời
Như trận mưa rơm sau chiếc xe bò kéo.
Gửi bởi hảo liễu ngày 22/04/2015 15:04
Tôi mơ mùa thu sau ảo mờ cửa kính
Em và bạn bè náo nhiệt giữa cuộc vui
Và trái tim tôi như đại bàng hăng máu
Vụt hạ xuống tay em từ tận đỉnh trời.
Nhưng thời gian trôi và già đi, nghễnh ngãng,
Và ánh bạc ngời trên khung cửa sổ rồi,
Ngoài kia bình minh lên nồng nàn vườn nhỏ
Mặt kính chứa chan tháng Chín lệ đào rơi.
Nhưng thời gian trôi và già đi. Lớp lụa
Bọc đệm ghế bành nứt nẻ mủn tan rồi.
Bỗng tiếng em kêu, nghẹn lại và ắng lặng,
Như tiếng chuông xa lịm tắt giấc mơ tôi.
Tôi thức giấc. Bình minh mùa thu mờ tối,
Và cơn gió nào đang cuốn mãi đi xa,
Những hạt mưa dài như rơm bay lất phất
Theo hàng bạch dương chạy tít tắp nhạt nhoà.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hảo liễu ngày 11/12/2015 20:06
Tôi mơ thấy mùa thu trong ánh mờ cửa kính
Thấy bạn bè và em giữa nhộn nhịp đám đông
Và tựa cánh chim ưng săn mồi từ trời cao thăm thẳm
Trái tim tôi lao xuống khẽ đậu vào tay em
Nhưng thời gian trôi qua và tuổi già nhoà nhạt
Làm bạc đi những khung cửa gỗ
Từ vườn sâu hoàng hôn in hình lên cửa sổ
Với những giọt lệ máu long lanh tháng chín
Nhưng thời gian trôi qua và tuổi già. Mong manh và rạn vỡ
Tựa giá băng. Tơ lụa bọc ghế bành bung ra và tan rã
Và em với giọng ngân vang nấc lên rồi rơi trong im lặng
Như tiếng chuông đồng vọng giấc mơ mờ dần
Rồi tôi thức giấc. Bình minh thẫm đặc tựa mùa thu
Và cơn gió rút vào nơi xa khuất
Như rơm rạ đẫm mưa trên cỗ xe đồng áng
Những hàng bạch dương chạy tít chân trời.