Thơ » Trung Quốc » Hán » Ban Cố
三王德彌薄,
惟後用肉刑。
太倉令有罪,
就遞長安城。
自恨身無子,
困急獨煢煢。
小女痛父言,
死者不可生。
上書詣闕下,
思古歌雞鳴。
憂心摧折裂,
晨風揚激聲。
聖漢孝文帝,
惻然感至情。
百男何憒憒,
不如一緹縈!
Tam vương đức my bạc,
Duy hậu dụng nhục hình.
Thái Thương lệnh hữu tội,
Tựu đệ Trường An thành.
Tự hận thân vô tử,
Khốn cấp độc quỳnh quỳnh.
Tiểu nữ thống phụ ngôn,
Tử giả bất khả sinh.
Thượng thư nghệ khuyết hạ,
Tư cổ ca "Kê minh".
Ưu tâm tồi chiết liệt,
Thần phong dương kích thanh.
Thánh Hán Hiếu Văn Đế,
Trắc nhiên cảm chí tình.
Bách nam hà hội hội,
Bất như nhất Đề Oanh!
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 10/04/2010 19:52
Tam vương đức quá bạc
Thường dùng đến nhục hình
Thái Thương Lệnh có tội
Giải đi Trường An thành
Đáng tiếc không nam tử
Cô đơn chỉ một mình
Gái nhỏ đau lời cha
Chết rồi đâu sống lại
Dâng thư đến dưới khuyết
Học gà gáy bình minh
Gió sớm nâng tiếng gáy
Lòng đau muốn rữa tan
Thánh Hán Hiếu Văn Đế
Cảm nghe những thương tình
Trăm nam mà vô dụng
Sao bằng một Đề Oanh
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi lotuschild ngày 30/09/2011 11:38
Ba Vương đức quá bạc,
Sau chỉ dùng nhục hình.
Thái Thương Lệnh có tội,
Giải đến Trường An kinh.
Tự hận không nam tử,
Trơ trọi chỉ một mình.
Đau lời cha, cô nhỏ,
Nghĩ chết không phục sinh.
Dâng thư đến cửa khuyết,
Nhớ bài thơ “Kê minh”.
Lòng đau như xé nát,
Thần phong vút âm thinh.
Thánh Hán Hiếu Văn Đế,
Thương thay cảm chí tình.
Trăm trai mà mê loạn,
Không bằng một Đề Oanh.