Bản dịch của Vũ Thị Minh Nguyệt

Giọng anh thẽ thọt dịu dàng
Đêm đen tĩnh lặng phá tan. Khuya rồi
Bên giường ngọn nến buồn rơi
Câu thơ hoà ánh lửa ngời, reo lên
Suối tình chảy mãi đầy em
Mắt em lấp lánh trong đêm tối mà
Mỉm cười, nghe tiếng rên la:
Anh, anh …yêu lắm, em là …của anh…