Bản dịch của Trương Việt Linh

Thương anh đa bệnh nghèo nàn,
Cùng ta một tính ngang tàng giống nhau.
Cũng từng đọc sách mấy câu,
Cũng thân làm khách chân trời xa xăm.
Cuồng ngông đời chẳng ưa dùng,
Ung dung ắt hẳn thỏa lòng nhởn nhơ.
Năm sau hẹn đến Nhị Khê,
Vào xuân áo lá nón mê vác bừa.