Bản dịch của Trương Việt Linh

Chợt gặp lời khôn tỏ
Mong thứ tội dại ngu
Bất tài gây đỗ vỡ
Đa bệnh chạy ngược xuôi
Biển xa sông chảy xiết
Trời lạnh trăng lẻ loi
Nâng chén thường tự hỏi
Ngựa mỏi đường xa xôi