Sẽ đến một ngày - tôi biến mất
Còn trong căn phòng trống trải này
Vẫn nguyên vẹn: chiếc ghế dài, bàn gỗ
Ảnh thánh, đơn sơ và xưa cổ
Và con bướm màu kia vẫn sẽ
Bay lạc vào bên rèm vải lụa
Cánh chấp chới, xạc xào, giãy giụa
Đập lên trần nhà màu thanh thiên
Và đáy bầu trời, vẫn vậy, ngó nhìn
Xuống ô cửa luôn luôn rộng mở
Và biển cả với màu xanh êm ả
Vẫn quyến rũ vào bao la hoang vắng của mình