Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Tạ Công gái út quý nhất nàng,
Lấy chàng hàn sĩ gắng giúp chàng.
Thương ta không áo, tìm rương cũ,
Chiều ta mua rượu, rút thoa vàng.
Bữa bữa ăn toàn rau dại mãi,
Ngày ngày quét cả lá hoè đun.
Nay ta bổng lộc hơn mười vạn,
Chỉ biết làm chay, cúng giỗ nàng.