Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Việc Ônhêghin tự nhiên xuất hiện,
Với ánh mắt đầy dịu dàng, thân thiện
Thật lạ lùng cách cư xử với Ônga
Đang khiến nàng xúc động quá sâu xa
Trong sâu thẳm đáy lòng đớn đau. Nàng không thể
Hiểu được việc chàng làm. Nàng sao buồn thế
Vì ghen tuông buồn tức trong lòng,
Như có bàn tay cứng rắn lạnh lùng
Bóp chặt trái tim nàng, như vực thẳm
Ẩn trong tim thét gào và trông tối sẫm…
“Chết mất thôi”, Tachiana tự nói ra,
“Nhưng chết vì chàng là thứ ta muốn mà.
Ta không trách ai: Cần gì trách móc?
Chàng không thể đem cho ta hạnh phúc”