Mùa xuân này tất thảy đều đặc biệt,
Tiếng sẻ ríu ran trong bụi cũng nhiều hơn.
Ta không dám thử tỏ bày cảm xúc
Bởi trong lòng quá tươi sáng, bình yên.
Ta nghĩ khác và viết ra càng khác,
Kìa một giọng ca hùng mạnh đã vang lên
Như bè chính trong dàn đồng ca lớn
Từ những miền vừa mới dứt tung xiềng.
Hơi ấm mùa xuân từ quê hương đất nước
Sẽ quét mau đi mọi dấu vết đông tàn,
Cùng với mùa đông là nước mắt lầm than
Của các dân tộc Slavơ đau khổ.
Khắp nơi cỏ xanh bừng tỉnh giấc,
Phố phường Praha cổ kính này
Êm đềm quanh co bấy lâu nay
Bỗng sống dậy như những khe suối nhỏ.
Những chuyện cổ Séc, Moravi,
Và Serbi hân hoan khi xuân đến
Những bất công lâu nay xé hết
Nở như hoa từ dưới tuyết phủ dày.
Khói sương huyền thoại hẳn rồi sẽ vương đầy,
Như hoa văn trên tường, trong nội thất
Những phòng khách nạm vàng quý phái
Và trong đền thờ thánh Vassili.
Với một kẻ mộng mơ đêm không ngủ,
Không nơi nào hơn được Matscơva
Là nguồn cội, là mái nhà thân thuộc
Của tất cả những gì suốt thế kỷ sẽ nở hoa.