…Đã chán nản lại thêm buồn ngao ngán,
Tay ta đưa không người đón bẽ bàng
Đúng lúc ta đang bời rối tâm can…
Ước mong à? Vô ích thôi nếu mãi là mong ước…
Tháng năm trôi – Những tháng năm đẹp nhất!
Yêu đương ư? Nào đâu người khả ái…
Yêu chốc lát chẳng bõ công khắc khoải,
Ta đâu được diễm phúc yêu mãi mãi.
Ngắm mình ư? Quá khứ không tồn tại:
Đau đớn, vui mừng, tất tật quá nhỏ nhoi…
Khát khao chăng? Sớm muộn cũng hết thôi
Vị ngọt ngào biến ngay khi lý trí cất lời.
Bình tâm lại mà ngoái nhìn – cả cuộc đời,
Chỉ là câu đùa rỗng không và ngu ngốc đầu môi.