Nhớ năm phò vua non Thái Bạch
Khi tan chầu trọ khách cùng nhà
Coi nhau ruột thịt thiết tha
Mỗi lời đều nói mình là thi gia
Nay hai kinh đã là yên ổn
Gặp lại tuy mình khổ nhưng vui
Đêm qua hoan lạc say vùi
Nhiều tài như trước sao tôi cứ nghèo