Bản dịch của Nguyễn Hữu Thăng

Cửa thiền ốm mãi không người hỏi
Rừng núi trông hoài có Phật thương
Thềm vắng bóng giày in lặng lẽ
Tìm nơi ấm áp chậm men giường.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]