Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Tuân theo minh giáo thích luân thường,
Kiến thức mở sao dừng bước đường.
Về phía thánh đình ngày cánh vỗ,
Trên cây thường đậu cỏ mây vương.
Như nhau dáng vẻ mà xinh đẹp,
Trống mái phân chia chân cựa lông.
Vẻ đẹp không loài nào sánh được,
Cùng bầy ưa sống chốn sâu sông.