Đồng xa Cung Thúc đi ra,
Ngõ làng không ngựa từ xa vắng người.
Há không cỡi ngựa sang chơi?
Có người cỡi ngựa không đời bằng ông,
Là người quả thật đẹp lòng,
Lại thêm uy vũ nhiều người mến thương.