Xin chàng Trọng Tử nhớ rằng,
Vườn nhà em ở chớ hăng vượt rào,
Đàn em chớ bẻ gãy nào?
Há rằng em dám thương sao cây nầy?
Lời người em sợ đồn bày.
Nhưng chàng Trọng Tử tháng ngày nhớ thương.
Phao đồn lời của người thường,
Cũng là đáng sợ xem thường được sao?