Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Thang vàng ngọc thuý tạo nên lầu,
Tựa cửa một mình ai khóc sầu?
Đèn lạnh đêm ngồi cùng nguyệt sớm,
Ải tây thành Sở lệ rơi đau.