Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Ngày ngày khổ nắng nung
Đêm đêm sợ lạnh khủng
Sách vở luôn di chuyển
Gối chăn thường lạnh lùng
Ngàn xóm nhoà sương ám
Muôn cây gió thét cuồng
Thói tục khôn tự giải
Lắm bệnh, mình bàng hoàng.