Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Thông Cốc, Dương Lâm, chẳng thấy người?
Ta còn ôm hận tự xuân rồi.
Mật phi ngập chứa lòng căm hận,
Chẳng bận quân vương giết kẻ tồi.