Ta vốn nhà nền nếp
Sắp sang đất Thiền Vu
Kẻ đi lời chửa hết
Phía trước đã bay cờ
Hầu tớ dàn dụa lệ
Ngựa xe cũng ngẩn ngơ
Thương nhau quặn gan ruột
Vạt lụa hoen lệ mờ
Ngày lại ngày dầu dãi
Rồi đến cõi Hung Nô
Lều vải làm cung điện
"Yên Chi" đổi xưng hô
Đất lạ luôn đau đáu
Giàu sang mà chi giờ
Cha con cùng làm nhục
Vừa sợ lại vừa dơ
Muốn chết không phải dễ
Ẩn nhẫn kiếp sống thừa
Sống thừa càng tủi cực
Phẫn uất rối tơ vò
Muốn nhờ cánh hồng nhạn
Cưỡi vút nẻo mây mờ
Hồng nhạn cũng hờ hững
Đứng ngồi đều thẫn thờ
Xưa là ngọc hộp quý
Nay lại hoá phân khô
Hoa sớm không thoả dạ
Đành rầu như cỏ thu
Nhắn nhủ người hậu thế
Chớ có lấy chồng xa