Bản dịch của Đào Văn Nghi

Nước ngày đêm vẫn chảy.
Người đi chưa trở về.
Bao năm không thấy mặt.
Làm sao nguôi nhớ nhung?
Trong mơ rõ ràng thấy.
Tìm ta bên bến sông.
Nhan sắc vẫn như cũ.
Ăn mặc lại khác nhiều.
Trước nói vì đau ốm.
Sau nói xa đã lâu.
Vừa khóc vừa than thở.
Phảng phất như sau mành.
Thường ngày không biết lối.
Hồn mộng thực hay hư?
Tam Điệp nhiều rắn hổ.
Sông Lam lắm thuồng luồng.
Đường xá thì hiểm trở.
Thân tàn ai cậy trông?
Mộng bên đèn leo lét.
Lạnh xua mộng đi rồi.
Người đẹp không thấy nữa.
Rối tơ lòng khôn nguôi.
Trăng tà soi nhà trống.
Rõ áo quần ta phơi.