Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Bình Nguyên Trang
Đăng bởi Vanachi vào 20/04/2006 04:31
Giọt
giọt
giọt
Rơi đẫm ngày
Rã rời đôi tay
Và đôi vai, trĩu nặng
Ngày không anh ngày không mưa nắng
Không buồn vui
Tâm hồn đau ốm
Em ngồi một mình trong căn phòng trống
Kỷ niệm cũng ra đi
Bốn bề hiu quạnh
Một bông hoa đã ngả xuống bàn
Những đớn đau thầm lặng
Em đã nghĩ về anh
Như dòng sông nghĩ mãi về biển
Như mặt trời nghĩ mãi về ánh sáng
Em nghĩ mãi về cách xa
Về con thuyền lênh đênh không bờ bến
Ngày không anh chiều dường như không đến
Đêm không đến
Em như ngọn đèn
Thức mỏi đợi canh khuya
Ngày không anh đất trời không mùa
Cây trút lá xuống vườn em thiếu phụ.