Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Lục bát
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Vanachi vào 13/03/2007 18:39

Một hôm đứng trên đỉnh núi, buồn về nỗi cô độc của mình, nhà thơ nổi tiếng đời Đường là Trần Tử Ngang, có làm một bài thơ tạm dịch như sau:
"Trước chẳng thấy người xưa
Sau chẳng thấy lớp trẻ
Ngẫm trời đất mịt mờ
Ngậm ngùi, riêng nhỏ lệ"
Buổi bế mạc Đại hội IV của Đảng, 250 thiếu nhi thay mặt Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh phấn khởi đến kính chào Đại hội. Tiếng trống, tiếng hát và tiếng vỗ tay đều của các em vang lên giữa Hội trường Đại hội, làm cho mọi người vừa xúc động, vừa phấn chấn, nhân đó có bài này, hoạ lại bài của Trần Tử Ngang.

Trước ta ngàn vạn anh hùng
Sau ta lớp lớp thần đồng tiến lên.
Nhân dân là biển mênh mông,
Ta trong biển ấy làm nên sóng thần.
Dẫu đời chưa sạch bụi trần,
Lung linh ngọc bích trong ngần Đảng ta!
Sáng lòng nên ấm giọng ca,
Nhịp đều tay nhỏ hoá ra sấm rền.


Hội trường Ba Đình, 20-12-1946