Mau, nó đi mau, con sông Xtruma nhanh nhẹn
Một nỗi niềm bí mật ẩn trong lòng
Mau, nó đi mau, với sóng dồn câm lặng
Và sóng vội vàng chỉ muốn cuộn trôi
Những lá vàng đẫm ướt mà thôi

Mau, nó đi mau, băng qua đá và hốc đá
Tiếng dội vang than thở tức thì tan
Và đêm xuống trên những tảng đá to nghiêm khắc
Nhưng len lén những bóng mờ phảng phất
Những thần linh lai vãng ở bờ hoang

Sóng lai chặn sóng nhưng mà nhanh đến nỗi
Tưởng sóng liền nhau trong tiếng gọi yêu đương
Cảnh quanh vùng cũng dịu dần yên ắng
Chỉ có con sông chảy vọt một mình
Như đến tự nỗi buồn ghê gớm nhất

Có phải một kỷ niệm của những thế kỷ xa xăm
Đang khêu gợi ở nơi này sự thất bại còn nóng hổi
Chính tại đây máu thiêng còn bốc khói
Một tiếng than rền rĩ thiết tha đòi:
“Hãy trả thù những tủi nhục đắng cay!”

Núi Pirin cau mày đứng lắng nghe
Núi kiêu hãnh ngẩng cao vầng trán đá
Và một khi từ lòng đất thẳm sâu
Các mộ huyệt sẽ mở ra tất cả
Thì những bóng hình cao cả đựng đêm thâu

Mau, đi mau, con sông Xtruma có những khúc ca kỳ lạ
Những cánh rừng nảy sinh cành tiếp với cành
Và tiếng của chúng rì rào đòi con sông vật vã
Đem những lá đen, cuộn những lá đen
Phủ lên ánh bạc của biển Ejê - trùm lên

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]