Bản dịch của Vũ Thế Ngọc

Thân một mình đất người làm khách,
Tết mỗi lần lại chạnh nhớ nhà.
Nắm tay huynh đệ leo cao,
Thù du bẻ lá mà sao thiếu người.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]