Người Hung ơi hãy yêu nước trọn đời
Luôn trung thành, không gì lay chuyển được
Nơi sinh anh là mồ chôn khi chết
Đất này liệu lo, vun đắp chở che
Trái đất này dù rộng lớn nhường kia
Không nơi nào cho anh không có
Số phận ra tay độ trì, trừng trị
Anh phải sống đời, phải chết ở đây thôi!
Đất tổ tiên thấm đẫm máu bao đời
Hãy giữ gìn giang sơn gấm vóc
Để có được cái tên Tổ quốc
Thiêng liêng thay phải mất một nghìn năm
Những đội quân Arpád hiên ngang
Xông pha trận tiền hi sinh không hề nản
Những cánh tay Hunyadi dũng cảm
Bẻ gãy xiềng gông, ách nô nệ tan tành
Cờ tự do phần phật bay tung
Chính nơi đây máu thấm màu cờ đỏ
Máu của những tinh hoa những anh hùng xứ sở
Chiến đấu hi sinh cho tổ quốc muôn đời:
Bao tai ương, đè nặng những rủi ro
Những giằng co, những đấu tranh quyết liệt
Dù có khi sức cùng lực kiệt
Vẫn vững vàng một dân tộc như ai!
Cả thế giới - các dân tộc hô to
Khích lệ dân ta vươn lên giải phóng:
“Chịu đựng ngàn năm rồi nay ta quyết đấu
Sống chết gì phải định đoạt một phen!”
Không thể để đổ máu những trái tim
Những bộ ngực trung thành rên xiết
Vỡ tung ra tất cả đều vô ích
Tất cả hy sinh vì Tổ quốc quang vinh
Bao sức lực, bao khối óc lặng thinh
Bao ý chí thiêng liêng dồn nén
Héo mòn đi những tấm lòng trọn vẹn
Lời rủa nguyền nặng trịch cứ đè lên
Phải đến thôi sẽ đến thời đại kia
Thời huy hoàng mọi cái đều tốt đẹp
Lời nguyện cầu siêng năng đau rát
Môi vạn người đồng loạt hát từ lâu
Hãy đến đi thời khắc ấy mau mau
Hay sẽ đến nếu như cần cái chết
Cả đất nước có sá chi tang tóc
Rải khắp muôn nơi máu chảy tràn.
Phần mộ nơi dân ta tiêu tan
Bao nhiêu dân chia buồn tìm đến
Từ đáy mắt triệu người đau đớn
Nước mắt đau thương dàn dụa tuôn rơi
Người Hung ơi hãy yêu nước trọn đời
Luôn trung thành, không gì lay chuyển được
Nơi sinh anh là mồ chôn khi chết
Đất này liệu lo, vun đắp, chở che
Trái đất này dù rộng lớn nhường kia
Không nơi nào cho anh không có
Số phận ra tay độ trì, trừng trị
Anh phải sống đời, phải chết ở đây thôi!
1836
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]