Bản dịch của Vũ Ngọc Cân

Tôi là con của Góg và Magóg
Tôi phá cổng phá tường mà không được
Tôi vẫn hỏi câu này hỡi các anh:
Cứ khóc mãi ư trong lòng Các-pát?

Theo đường lừng danh Vere tôi đến đây
Bài ca cổ Hung bên tai tôi còn vang vọng
Có dám không, xông vào thành Đê-vênh
Bằng những bài ca của thời đại mới?

Hãy đổ chì nóng vào tai tôi
Để tôi thành Vazul ca sĩ mới
Những bài ca cuộc sống mới tôi cứ nghe
Cứ giẫm đạp tôi, cứ đấm đá tôi túi bụi

Chờ đợi gì cứ khóc lóc khổ đau
Mà bài ca vẫn bay trên cánh mới
Nếu Pút-ta-xe trăm lần rủa chửi
Tôi vẫn người Hung, vẫn mới, vẫn thành công

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]