Một đêm gió bấc ào ào,
Cửa ngoài còn thấy tuyết dào dạt bay.
Thương thay thân trắng bùn dây,
Tiếc thay ngọc lại rắc đầy khắp nơi.
Muốn cho cỏ héo lại tươi,
Còn như mầm lụa tưới hoài công thôi.
Rượu quê giá đã lên rồi,
Được mùa kho thóc khá dồi dào thay.
Gió lay ống sậy, gió bay,
Giời kia ló mặt, sao này quay chuôi.
Hàn sơn xanh đã kém mùi,
Nước chiều gặp lạnh đọng rồi không dâng.
Trên cành liễu, bám lưng chừng,
Chuối kia lá rách, đong chăng được nào.
Đỉnh vàng mùi xạ ngạt ngào,
Vạt tay áo lụa ủ vào kim điêu.
Trước song sáng lấn gương treo,
Mùi thơm quyện lẫn hạt tiêu trên tường.
Vẫn còn ngọn gió tạt ngang,
Ai người tỉnh giấc mơ màng là ai
Nơi nào tiếng sáo hoa mai?
Nhà nào đương thổi mấy bài ngọc tiêu?
Cua buồn trục đất sắp xiêu,
Đuổi nhau rồng đánh tan vèo đám mây.
Chiếc thuyền bến nội về đây,
Bá kiều roi trỏ chốn này tặng thơ.
Áo cừu cho tướng nơi xa
Áo bông này thiếp gửi đưa tới chàng.
Tổ xây kiến khéo lo lường,
Cành kìa lá nọ xem nhường lung lay.
Sáng trong nhẹ bước đường mây,
Uốn lưng thoăn thoắt múa may giữa trời.
Đòi khi trà đắng thưởng chơi,
Rắc đầy hoa muối nhớ lời ca xưa.
Câu buông, tơi khoác trên bờ,
Tiếng tiêu văng vẳng vọng qua rừng nào.
Voi quỳ nghìn ngọn núi cao,
Một đường rắn lượn ngoằn ngoèo đằng xa.
Hoa này lạnh mới chồi hoa,
Màu này nào sợ sương sa kém màu.
Trong nhà sẻ lạnh xôn xao,
Cú già trên núi nghẹn ngào buồn tênh.
Trên thềm lên xuống lượn quanh,
Nước ao mặc sức bập bềnh khắp nơi.
Trong veo khi mới sáng trời,
Đến đêm khuya lại tơi bời bay cao.
Lòng thành biết lạnh đâu nào.
Điềm lành xua nóng tan vào từng mây.
Nằm khèo ai hỏi ta đây,
Chơi ngông có bạn rủ ngay đi cùng.
Dây lưng trắng đứt trên không,
Lụa giao chợ bể chớ mong sánh cùng.
Vẻ buồn che kín lầu hồng,
Giỏ bầu nghèo xác nhớ ông Nhan Hồi.
Trà pha nước mới gần sôi,
Lá tươi nấu rượu lá đời nào khô?
Chổi đâu sư muốn quét chùa,
Đàn vui đâu để trẻ khua gậy tìm.
Hạc trên lầu đã ngủ yên,
Quen người, mèo cũng ủ rền nệm nhung.
Trong trăng sóng bạc trập trùng
Thành mây thấp thoáng vầng hồng trên cao.
Hương mai hãy nhấm xem nào,
Rượu pha nước trúc nhấp vào càng say.
Uyên ương lưng ướt đầm dây,
Kìa chim phỉ thuý dính đầy cả đuôi.
Tiếng đâu như gió thổi ngoài,
Tiếng đâu sầm sập như trời đổ mưa.
Sớm nay hỏi đã vui chưa?
Mượn thơ để chúc Đường Ngu thanh bình.