Bạn đã nắm chặt bờm tóc của nàng thơ
Và một nắm tay mạnh, mà nhác trông người ta ngờ
Với cái vẻ tự tin và cái chiều thoải mái
Một chàng thanh niên quật ngã cô nhân ngãi.
Đôi mắt sáng trong, bừng bừng ngọn lửa thần đồng
Bạn đã đem cả cái kiêu hãnh người xây dựng vào trong
Những kiến trúc vừa nghiêm trang vừa bạo dạn
Từ ban dầu đã báo trước cái tài năng sau chín chắn.
Là thi sĩ máu của chúng ta rỉ ra từ mỗi lỗ chân lông
Có phải chăng, cái áo khoát của con quái vật xưa, Nhân mã
Biến mỗi mạch máu trong người thành dòng suối thê lương.
Đã được nhuộm ba lần trong rớt dãi gớm ghê, đầy độc tố
Của những con rắn kinh hồn, không quên thù cũ
Mà từ trong nôi, em bé Ec quyn đã bóp chết nhẹ nhàng.