Bản dịch của Trần Lê Văn

Thương nhớ, đành trông về quê nàng
Mày ngài là núi, nước là gương
Hỏi sông hỏi núi sao chung đúc
Người đẹp đoan trang đến lạ thường

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]