Bản dịch của Trần Đông Phong

Từng gặp người tiên trăng ánh bên
Nghiêng thành tin tức cách tầng rèm
Đã nghe chuông ngọc hay eo nhỏ
Lại luận tiếng đàn rõ ngón tiên
Mưa tối tự về núi lặng lặng
Sông thu chẳng động đêm yên yên
Vương Xương lại ở tường đông sát
Chẳng chắc nhà vàng bỏ ý hiềm.