Bản dịch của Trương Việt Linh

Gượng nâng chén rượu sớm mai lành
Sông nước Đoan Dương cảnh chạnh lòng
Vời vợi quê nhà xa cách mẹ
Bộn bề việc nước biệt  ly anh
Chưa mang áo hạ ngày trôi gấp
Mà thấy màu thu mộng vỡ thầm
Muốn viếng Khuất Nguyên đâu hỏi nhỉ
Chiêu hồn lữ thứ cậy ai chăng