Cách biệt lâu rồii đã bốn năm
Gặp nhau thương bạn lại thương mình
Đất trời man mác ngùi ly biệt
Thân thế mơ màng hận nỗi nênh
Muôn dặm nhớ quê sầu Tử Mỹ
Một quan ôm bệnh ốm Hưu Văn
Trông vời mai sáng cầu sông cách
Nam bắc mây ngàn mịt mịt giăng