Bản dịch của Trương Việt Linh

Bờ sông Long Vĩ một đàn cò
Nhà rách Lam Giang bác hủ nho
Thơ phú trọn đời vô tích sự
Sách đàn đầy giá chứa thêm ngờ
Trăm năm một kiếp chừng bao nả
Tuổi bạc chơi bời tiếc ngẩn ngơ
Có được gò tây khi ngã xuống
Trùng dương chén rượu tưới lên mồ