Bản dịch của Trương Việt Linh

Bến đò trời sắp tối
Bao khách vội sang sông
Đồng rộng chuông chùa vẳng
Đèn xa xóm bến hồng
Vượn kêu dòng lệ ngấn
Nhạn lượn cánh thư mong
Muôn dặm thuyền xa xứ
Trăng thu nào muốn trông