Bản dịch của Trương Việt Linh

Nước trời chung sắc, vẻ đêm mờ
Dờn dợn trăng khuya tiếng cuốc đưa
Đèn tối nhà thôn, người lặng lẽ
Rượu tàn quán vắng, khách bơ vơ
Quan hà chuyện cũ, lòng chua chát
Cố quốc tình xưa mộng thẫn thờ
Múa hát đêm thanh ngoài mấy kẻ
Điện vàng gác ngọc khó lòng mơ