Bản dịch của Trương Việt Linh

Dòng sông leo lẽo chắn thôn côi
Có một cao nhân cửa chẳng rời
Tiêu lộc mơ xưa lòng nguội hẳn
Tần, Tuỳ chuyện cũ miệng chưa thôi
Thu vàng đồng lúa khuyên con trẻ
Xuân thắm đường non bạn lũ nai
Những muốn từ quan treo mũ áo
Cùng ông vui thú rượu đàn say