Bản dịch của Trương Việt Linh

Rượu ngon xua được nỗi buồn
Cỏ thơm giải hết muộn phiền tâm tư
Gặp nhau cho thoả mong chờ
Quen nhau cho thoả mến ưa trong lòng
Ốm già hơn phải chết non
Khách nhàn cười kẻ khối buồn đeo chi
Đồng niên xin hỏi câu nầy
Đến nay tóc bạc như mây mấy người