Bản dịch của Trương Việt Linh

Muôn thuở Mã Ngôi vầng nguyệt lạnh
Bạc vàng dụng tận chịu ơn vua
Gió xuân hây hẩy hoa xuân ngủ
Xuôi khách thơ càng giọt lệ đưa